Chồng vô dụng tên bệnh nhân và tên đàn ông và cái kết, trong miệng thỉnh thoảng tràn ra một hai tiếng rên rỉ như mèo kêu. “Không được, không cần xoa nữa, ừm… Thật thoải mái…” Giản Mục Xuyên nhìn em vợ bộ dáng tao lãng, yết hầu lăn qua lăn lại, hắn từ trong túi áo lấy ra một cái điều khiển từ xa nhỏ xinh tinh xảo, ấn lên trên, thân thể Trần Trừng liền không khống chế được mà run rẩy kịch liệt. “A a… Đừng… Quá nhanh, anh rể… Quá nhanh…” Trần Trừng khó nhịn nhỏ giọng thở dốc, thân thể mảnh khảnh mềm mại,Đụ cô tiền bối sắp đi lấy chồng trong khách sạn vặn vẹo như một con rắn, mông trắng nõn vểnh lên