mỗi tình anh ấy ân ái thư ký dễ dãi, vì vậy mà bây giờ cả hai lại xa nhau hàng chục cây số. Những ngày sau đó, không khí càng lúc càng nặng nề giữa tôi và Hạnh làm tôi không thể nào chịu đựng được nữa, tôi nghĩ mình phải làm một cái gì đó để làm rõ ràng mọi chuyện. Tôi quyết định đi tìm gặp Hạnh để nói chuyện dù sau đó kết quả có tồi tệ đến đâu tôi cũng chấp nhận, chứ cứ để lửng lơ như vậy thật là quá sức chịu đựng của tôi. Tối hôm đó, bố ơi! anh ấy em ko làm được vì sướng quá tôi mua một bó hoa rồi đi đến nhà cô Hạnh. Nghe tiếng chuông, cô ra mở cửa và bối rối đỏ mặt khi