mỗi tình anh trai với cô y tá để kiếm tiền, đầu không còn một chút giận hờn nào cả, nàng nhanh chóng lao vào phòng. “Chị… Như… em khó… thở… cứu… em…” Như Hoa ánh mắt hờ hững nhìn Ngọc Như, niềm vui lão già cùng em dâu xinh đẹp miệng cố gắng phát ra những âm thanh khó nghe. Ngọc Như nhanh chóng đặt tay lên trán nàng, nhiệt độ truyền lại từ da thịt Như Hoa làm nàng hoảng hốt. “Em nhiễm bệnh rồi…” Ngọc Như thốt ra mấy câu. “Cứu… em… Khó… thở…” Như Hoa lại nói thêm mấy chữ không liền mạch, chị hai làm cọng rơm cứu mạng cuối cùng của nó nên nó phải vớ thấy, bàn tay không còn một